Có một con tàu mang tên Vân Cốc
Như những chuyến tàu dầm dãi nắng mưa
Hai mươi năm kể từ thuở ngày xưa
Tàu vẫn chạy băng mình qua khó nhọc.
Có một con tàu mang tên Vân Cốc
Như những chuyến tàu dầm dãi nắng mưa
Hai mươi năm kể từ thuở ngày xưa
Tàu vẫn chạy băng mình qua khó nhọc.
Con tàu đường đi mang tên đường học
Bến đỗ sau cùng là những tương lai
Mang trên mình mong ước của ngày mai
Nuôi hi vọng về tương lai tươi sáng.
Hai mươi năm hành trình dài không nghỉ,
Và ngập tràn những kỉ niệm khó phai
Khách trên tàu đỗ bến được nhờ ai?
Chính người lái tài hoa tâm huyết
Lòng yêu nghề và trái tim nồng nhiệt,
Đầy rẫy khó khăn nhưng vẫn kiên cường
Mang ước vọng, vun vén cả tình thương
Đưa khách đi trên con đường học thức.
Mỗi toa tàu cũng chính là lớp học
Khách cùng toa lại gắn kết yêu thương
Kỉ niệm vui ngày hai buổi đến trường
Ép cánh phượng rơi vào trang giấy trắng.
Hành khách trên tàu vẫn luôn cố gắng,
Mong tương lai sẽ rực nắng vàng tươi
Những lúc bên nhau rộn rã tiếng cười
Mai xa rồi mọi người luôn nhớ mãi.
Con đường đi sẽ kéo dài vô tận
Để chuyến tàu thầm lặng chở ước mong.
Khách trên tàu vẫn suy nghĩ trắng trong
Ngóng chờ đôi tay đắp xây ý chí.
Những người lái vẫn miệt mài không nghỉ
Là cô, thầy luôn theo sát bước đi,
Tuổi học trò trong lòng nhớ khắc ghi
Đức hi sinh của thầy cô mãi mãi…
Tác phẩm đạt giải nhất: Đặng Thị Thanh Huyền - Lớp 11A1 (2011-2012)
Ý kiến bạn đọc